Giang Hán
Nguyên tác: Đỗ Phủ
江 漢
江 漢 思 歸 客
乾 坤 一 腐 儒
片 雲 天 共 遠
永 夜 月 同 孤
落 日 心 猶 壯
秋 風 病 欲 蘇
古 來 存 老 馬
不 必 取 長 途
杜 甫
CHỮ GIẢN THỂ
江 汉
江 汉 思 归 客
干 坤 一 腐 儒
片 云 天 共 远
永 夜 月 同 孤
落 日 心 犹 壮
秋 风 病 欲 苏
古 来 存 老 马
不 必 取 长 途
PHIÊN ÂM
Jiānghàn
Jiānghàn sī guī kè
Gàn kūn yī fǔrú
Piàn yúntiān gòng yuǎn
Yǒng yè yuè tóng gū
Luòrì xīn yóu zhuàng
Qiūfēng bìng yù sū
Gǔlái cún lǎo mǎ
Bùbì qǔ chángtú
ÂM HÁN VIỆT
Giang Hán
Giang Hán tư quy khách
Càn khôn nhất hủ nho
Phiến vân thiên cộng viễn
Vĩnh dạ nguyệt đồng cô
Lạc nhật tâm do tráng
Thu phong bệnh dục tô
Cổ lai tồn lão mã
Bất tất thủ trường đồ
Đỗ Phủ
(chỗ sông Hán chảy vào Trường Giang)
--Dịch nghĩa
Khách tới Giang Hán nhớ nhà
Là một gã đồ gàn trong trời đất
Giống đám mây trên trời xa cách
Giống trăng cùng cô đơn suốt đêm
Tuổi xế chiều nhưng vẫn còn ý chí mạnh mẽ
Trong gió thu bệnh dường như giảm bớt đi mấy phần
Từ xưa tới nay khi ngựa trở nên già
Thì đâu cần phải đi đường thật dài
--Bản dịch của Trần Trọng Kim--
Mong về, Giang Hán khách xa,
Trên trời dưới đất, một nhà hủ nho.
Đám mây xa thẳm tích mù,
Đêm dài trăng giọi thân cô mơ-màng.
Bóng tà, chí vẫn nghênh ngang,
Gió thu phe-phẩy, bệnh dường sinh ra.
Xưa nay còn có ngựa già,
Chẳng cần phải chạy đường xa làm gì.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Giang-Hán
Có người, Giang-Hán, nhớ quê,
Trong trời đất có Đồ kia gàn gàn.
Xa xa, trời với mây ngàn,
Đêm dài, cùng với trăng vàng cô đơn.
Ngày tàn, lòng lại hăng hơn,
Gió Thu thổi đến, bớt cơn bệnh rồi.
Xưa nay, khi ngựa già thôi,
Cần chi tài chạy đến nơi xa vời...
-Dịch thơ Trần Minh Tú---
Vừa tới Giang Hán nhớ nhà
Đồ gàn một gã chính là ta đây
Giữa trời giống một đám mây
Suốt đêm lẻ bóng trăng đây khác gì
Tuổi già chí vẫn chẳng suy
Gió thu khiến bệnh giảm đi mấy phần
Về già ngựa cũng yếu chân
Thảnh thơi mà bước, đâu cần chạy xa
Nguyên tác: Đỗ Phủ
江 漢
江 漢 思 歸 客
乾 坤 一 腐 儒
片 雲 天 共 遠
永 夜 月 同 孤
落 日 心 猶 壯
秋 風 病 欲 蘇
古 來 存 老 馬
不 必 取 長 途
杜 甫
CHỮ GIẢN THỂ
江 汉
江 汉 思 归 客
干 坤 一 腐 儒
片 云 天 共 远
永 夜 月 同 孤
落 日 心 犹 壮
秋 风 病 欲 苏
古 来 存 老 马
不 必 取 长 途
PHIÊN ÂM
Jiānghàn
Jiānghàn sī guī kè
Gàn kūn yī fǔrú
Piàn yúntiān gòng yuǎn
Yǒng yè yuè tóng gū
Luòrì xīn yóu zhuàng
Qiūfēng bìng yù sū
Gǔlái cún lǎo mǎ
Bùbì qǔ chángtú
ÂM HÁN VIỆT
Giang Hán
Giang Hán tư quy khách
Càn khôn nhất hủ nho
Phiến vân thiên cộng viễn
Vĩnh dạ nguyệt đồng cô
Lạc nhật tâm do tráng
Thu phong bệnh dục tô
Cổ lai tồn lão mã
Bất tất thủ trường đồ
Đỗ Phủ
(chỗ sông Hán chảy vào Trường Giang)
--Dịch nghĩa
Khách tới Giang Hán nhớ nhà
Là một gã đồ gàn trong trời đất
Giống đám mây trên trời xa cách
Giống trăng cùng cô đơn suốt đêm
Tuổi xế chiều nhưng vẫn còn ý chí mạnh mẽ
Trong gió thu bệnh dường như giảm bớt đi mấy phần
Từ xưa tới nay khi ngựa trở nên già
Thì đâu cần phải đi đường thật dài
--Bản dịch của Trần Trọng Kim--
Mong về, Giang Hán khách xa,
Trên trời dưới đất, một nhà hủ nho.
Đám mây xa thẳm tích mù,
Đêm dài trăng giọi thân cô mơ-màng.
Bóng tà, chí vẫn nghênh ngang,
Gió thu phe-phẩy, bệnh dường sinh ra.
Xưa nay còn có ngựa già,
Chẳng cần phải chạy đường xa làm gì.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Giang-Hán
Có người, Giang-Hán, nhớ quê,
Trong trời đất có Đồ kia gàn gàn.
Xa xa, trời với mây ngàn,
Đêm dài, cùng với trăng vàng cô đơn.
Ngày tàn, lòng lại hăng hơn,
Gió Thu thổi đến, bớt cơn bệnh rồi.
Xưa nay, khi ngựa già thôi,
Cần chi tài chạy đến nơi xa vời...
-Dịch thơ Trần Minh Tú---
Vừa tới Giang Hán nhớ nhà
Đồ gàn một gã chính là ta đây
Giữa trời giống một đám mây
Suốt đêm lẻ bóng trăng đây khác gì
Tuổi già chí vẫn chẳng suy
Gió thu khiến bệnh giảm đi mấy phần
Về già ngựa cũng yếu chân
Thảnh thơi mà bước, đâu cần chạy xa
Nhận xét
Đăng nhận xét
Các bạn ghé thăm nhà Minh Tú có thể dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]