Đề Tích Sở Kiến Xứ (Bài này còn có tên Đề Đô Thành Nam Trang)
Đề
Tích Sở Kiến Xứ (Bài
này còn có tên Đề Đô Thành Nam Trang)
Nguyên tác: Thôi Hộ
題 昔 所 見 處
去 年 金 日 此 門 中
人 面 桃 花 相 映 紅
人 面 不 知 何 處 去
桃 花 依 舊 笑 東 風
Nguyên tác: Thôi Hộ
題 昔 所 見 處
去 年 金 日 此 門 中
人 面 桃 花 相 映 紅
人 面 不 知 何 處 去
桃 花 依 舊 笑 東 風
CHỮ GIẢN THỂ
崔 護
题 昔 所 见 处
去 年 金 日 此 门 中
人 面 桃 花 相 映 红
人 面 不 知 何 处 去
桃 花 依 旧 笑 东 风
崔 護
题 昔 所 见 处
去 年 金 日 此 门 中
人 面 桃 花 相 映 红
人 面 不 知 何 处 去
桃 花 依 旧 笑 东 风
崔 护
PHIÊN ÂM
.. Tí xī suǒ jiàn chù
Qùnián jīn rì cǐ mén zhōng
Rén miàn táohuā xiāngyìng hóng
Rén miàn bùzhī hé chù qù
Táohuā yījiù xiào dōngfēng
Cuī hù
Qùnián jīn rì cǐ mén zhōng
Rén miàn táohuā xiāngyìng hóng
Rén miàn bùzhī hé chù qù
Táohuā yījiù xiào dōngfēng
Cuī hù
Đề Tích Sở Kiến Xứ
Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đài hoa y cựu tiếu đông phong
Thôi Hộ
ENGLISH
崔護: 題都城南莊 Cui Hu: At a Homestead South of the Capital City
1 ‘Twas today, at this doorway, a year ago,
2 Her face and peach-blows re-doubly aglow.
3 Her face is gone now, whereto unknown, yet
4 Peach-blows beam on, as spring-winds flow.
translated by Andrew W.F. Wong (Huang Hongf
--Dịch nghĩa--
(viết về nơi đã trông thấy năm trước)
(năm ngoái cũng ngày này trong khuôn cửa này)
(ta đã thấy má nàng đang cùng hoa đào đua thắm)
(nhưng nay không biết nàng đi dâu vắng rồi)
(chỉ còn hoa đào vẫn cười cợt gió đông thôi)
-- Bản dịch của SongNguyễn HànTú --
Viết về nơi thấy năm trước
Chốn này năm trước còn đây
Má hồng ai thắm làm say ánh đào
Người đi biền biệt phương nào
Nơi đây chỉ thấy hoa chào gió đông
--Bản
dịch của Anh Nguyên--
Đề nơi xưa gặp gỡ
Ngày này cửa ấy năm qua,
Má ai ửng đỏ bên hoa anh đào.
Mà nay người đẹp nơi nao,
Hoa đào như cũ cười chào gió đông...
Đề nơi xưa gặp gỡ
Ngày này cửa ấy năm qua,
Má ai ửng đỏ bên hoa anh đào.
Mà nay người đẹp nơi nao,
Hoa đào như cũ cười chào gió đông...
Bản dịch của Trần
Minh Tú
Viết
về nơi thấy năm trước
Ngày
này năm ngoái cửa đây
Mặt
ai ửng thắm đỏ lây hoa đào
Mặt
người giờ biết nơi nao?
Hoa
đào như cũ, cười chào gió đông
Điển
tích
Thôi Hộ người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, tự Ân công , sống vào khoảng niên đại Đường Đức Tông. Thôi Hộ là người tuấn nhã, phong lưu nhưng lại lận đận khoa cử , có lẽ đây cũng là một phần nguyên nhân khiến ông sống khép kín, ít giao du.
Một lần nhân tiết Thanh minh, chàng trai Thôi Hộ dạo chơi phía nam thành Lạc Dương. Nhân thấy một khu vườn trồng toàn là đào rất đẹp, tươi thắm những hoa, chàng đến gõ cổng xin nước uống. Vô tình, chàng trông thấy một thiếu nữ diễm lệ e ấp nấp trong vườn đào . Uống nước xong, chàng ra đi.
Năm sau, cũng trong tiết Thanh minh, chàng trai trở lại chốn cũ, nhưng cổng đóng then cài, gọi mãi không thấy ai. Tức cảnh sinh tình, chàng viết bài thơ trên dán trên cổng. Lâu sau nữa, khi trở lại, chợt nghe tiếng khóc từ trong nhà vọng ra rồi thấy một ông lão ra hỏi chàng có phải là Thôi Hộ không ?Chàng đáp rằng phải . Ông lão cho biết con gái của cụ sau khi đọc xong bài thơ bỏ cả ăn uống, đã chết, xác vẫn còn ở trong nhà. Thôi Hộ tìm vào đến bên xác người con gái, tuy đã tắt thở nhưng vẫn còn ấm và mặt mày vẫn hồng nhuận. Chàng quỳ xuống than van kể lể. Thật không ngờ thiên duyên tiền định , người con gái sống lại:eek: và họ trở thành vợ chồng. Bài thơ ghi lại mối tơ duyên bất hủ nhuốm màu sắc huyền thoại.
Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên, Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam.
Thôi Hộ người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, tự Ân công , sống vào khoảng niên đại Đường Đức Tông. Thôi Hộ là người tuấn nhã, phong lưu nhưng lại lận đận khoa cử , có lẽ đây cũng là một phần nguyên nhân khiến ông sống khép kín, ít giao du.
Một lần nhân tiết Thanh minh, chàng trai Thôi Hộ dạo chơi phía nam thành Lạc Dương. Nhân thấy một khu vườn trồng toàn là đào rất đẹp, tươi thắm những hoa, chàng đến gõ cổng xin nước uống. Vô tình, chàng trông thấy một thiếu nữ diễm lệ e ấp nấp trong vườn đào . Uống nước xong, chàng ra đi.
Năm sau, cũng trong tiết Thanh minh, chàng trai trở lại chốn cũ, nhưng cổng đóng then cài, gọi mãi không thấy ai. Tức cảnh sinh tình, chàng viết bài thơ trên dán trên cổng. Lâu sau nữa, khi trở lại, chợt nghe tiếng khóc từ trong nhà vọng ra rồi thấy một ông lão ra hỏi chàng có phải là Thôi Hộ không ?Chàng đáp rằng phải . Ông lão cho biết con gái của cụ sau khi đọc xong bài thơ bỏ cả ăn uống, đã chết, xác vẫn còn ở trong nhà. Thôi Hộ tìm vào đến bên xác người con gái, tuy đã tắt thở nhưng vẫn còn ấm và mặt mày vẫn hồng nhuận. Chàng quỳ xuống than van kể lể. Thật không ngờ thiên duyên tiền định , người con gái sống lại:eek: và họ trở thành vợ chồng. Bài thơ ghi lại mối tơ duyên bất hủ nhuốm màu sắc huyền thoại.
Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên, Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam.
Nhận xét
Đăng nhận xét
Các bạn ghé thăm nhà Minh Tú có thể dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]